Sinh viên Việt Hung


Join the forum, it's quick and easy

Sinh viên Việt Hung
Sinh viên Việt Hung
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Sinh viên Việt Hung

Nơi giao lưu, kết bạn và học tập


Share | 

Tôi yêu em!!!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
[N]hạt [N]hòa

Admin
Admin
[N]hạt [N]hòa

Posts : 77
Points : 25226
Thanked : 10
Join date : 03/10/2012
Age : 31
Đến từ : Một nơi đầy nắng và gió
Châm ngôn sống : Sáng lập https://clup69.forumvi.com/

Bài gửiTiêu đề: Tôi yêu em!!!   Tôi yêu em!!! EmptyThu Oct 04, 2012 5:39 pm

Tôi là một thằng đàn ông. Yêu em. Yêu em từng vạttóc rối, yêu em từng nụ cười yếu ớt, yêu cái dáng gầy guộc, yêu đôi mắt dị, yêucả vết sẹo vụng về trên đôi tay nhỏ, tôi yêu cả những nốt rỗ trên khuôn mặtvương những hạt tàn nhang không nói lên sự từng trải chút nào cả. Bởi vì em thậtsự trẻ con trong tôi. Tôi yêu em. Ngàn lần tôi muốn nói với em, nhưng chỉ tôi sợlàm tổn thương con tim non nớt của em, dù chỉ một chút, một tẹo thôi cũng khiếntôi đau ghê gớm. Em, chính là em đó cô bé à.
Còn em. Người con gái thế nào nhỉ? Em khó tả lắm,lúc như trẻ con, cười nói hồn nhiên, gặp ai em cũng cười thật vô tư, trẻ trung,ai cũng bảo em là cô bé chẳng biết buồn bao giờ. Em được nhiều người yêu quý vàyêu. Bởi em không chỉ biết làm người khác vui, mà còn biết quan tâm đến từngngười xung quanh em, em chưa bao giờ quên sinh nhật ai, ai bị ốm em cũng nấucháo, rồi mua thuốc. Đôi lúc tôi thấy em sao ngốc quá vậy, em cứ làm mà chẳngbiết mình nhận lại được cái gì. Tôi thấy ghét em những lúc như vậy, thời buổibây giờ có mấy ai sống như thế nữa đâu em?
Tôi, cái thằng đàn ông yêu em đó. Lớn hơn em nhiều lắm.Ra trường và tìm được một công việc tuy không phù hợp với những gì tôi đã đượchọc, tôi thích, nhưng để đối phó với cuộc sống thì đương nhiên là nó tốt vớitôi với mức lương tạm gọi là ổn thỏa. Đối với tôi thì cuộc sống tốt đẹp và gầnnhư hoàn hảo nếu có em. Hiện giờ thì cuộc sống của tôi chỉ có công việc và yêuem thầm lặng như vậy. Việc thứ nhất thì hoàn toàn tôi có thể làm tốt, còn cáiviệc thứ hai đó sao lại quá sức với anh vậy cô bé ơi?
Tôi đã bao giờ nói yêu em chưa nhỉ? Chưa em ạ. Chưabao giờ tôi có ý định đó, không hiểu sao nữa. Có lẽ vì tôi không dám em ạ, emhiền lành mà sao tôi lại không có bản lĩnh nhỉ? Tôi sợ, đơn giản một điều là sợmất em, cô bé.
Kinh nghiệm sống giữa cuộc đời giữa chốn thị thành biến tôi trở thành một gã đàn ông mạnh mẽ,có chút thành đạt, cộng với vẻ đẹp trai rất đàn ông, tôi không chỉ thu hút cáccô gái trẻ mà có nhiều cô gái đã đến cái thời kì rộn ràng chuyện chồng con để ýhay theo đuổi nhỉ. Tôi không có cảm giác muốn yêu thương bấtkì người congái nào, trừ em!
Em. Em đang mải mê làm điều gì đó. Không chỉ họchành đúng không? Em vẫn thường bảo em đang làm một việc quan trọng. Em chưa baogiờ nói với tôi điều làm tôi luôn tò mò. Em cặm cụi làm gì đó, một mình em! Saoem không chia sẻ với tôi? Em có bao giờ hiểu cho tôi cái cảm giác mong muốn đượcem chia sẻ điều gì đó, dù là rất nhỏ, khi em khoe em mới mua một cái dây buộctóc thôi cũng làm tôi cảm thấy mình là người hạnh phúc, thế mà tôi cứ phải ngậmngùi trông theo em như vậy. Giống như một thằng ăn mày đói rách đang đứng cạnhmột bàn tiệc đầy ắp món ăn ngon mà không làm được gì vậy. Em không bố thí chotôi một chút niềm riêng cuộc sống của em.
Tôi loanh quanh bên em với khát khao được che chở,được vuốt nhẹ trên mái tóc mỏng manh như chính em vậy, tôi muốn quệt đi giọt nướcmắt làm đôi mi em bết lại, muốn nắm chặt đôi tay nhỏ. Tim tôi như muốn ngừng đậpmỗi khi em đặt tay lên trán tôi lúc tôi hơi ấm đầu. Tôi ốm, em còn muốn giếttôi sao? Mà dù em có muốn giết tôi thật, ngàn lần em vẫn là một thiên thần!
Và rồi một buổi chiều Chủ Nhật rảnh rỗi, tôi và emcùng đi ra cái hồ gần xóm trọ mà tôi đã cùng em ra đó chút lần, những chiều emrủ tôi đi chạy bộ, mà tôi đã không biết bao lần một mình ngồi đó nhìn đôi lứayêu nhau, ấp ôm cái tình yêu tôi cứ ấp ủ. Em hỏi:
- Anh ơi, nếu mặc quần ngắn, áo hở lưng ra đứngngoài đường là em có thể được gọi đi không?
Tôi có nghe nhầm không hay tại tôi chưa khỏi ốm màchoáng váng?
- Anh! đã bao giờ anh dừng lại chỗ mấy cô đó chưa?Chỗ gần chợ đó, em nghe nói nhiều lắm mà sao em không thấy nhỉ?
Tôi cố đứng vững và nhìn vào mắt em. Em ngồi trêncái dây xích, chân đung đưa, mắt vẫn nhìn xa xăm vào điểm nào đó giữa hồ chỗ mấycon thiên nga đang lững thững chở các cặp tình nhân. Liễu cuối đông phất phơ vẫnrủ xuống êm đềm.
- Anh! Anh nếu em mặc đồ ngắn thì có hấp dẫn khôngnhỉ? Hơn nữa là lần đầu tiên thì có được đòi nhiều tiền hơn không anh?
- Em nói gì từ nãy giờ thế? Em ốm đúng không? Chúngta về thôi.
- Không. Em hỏi thật mà. Anh thấy thế nào?
- Em nghĩ là em hấp dẫn sao? Nếu là anh, anh sẽkhông bao giờ dừng lại ở gốc cây chỗ em đứng.
- Thế làm thế nào anh?
- Chẳng thế nào cả. Anh ghét em.
Cô bé im lặng.
- Em cần tiền.
- Ai cũng cần tiền. Anh ghét cái sự ngụy biện ấy.Anh khinh rẻ, anh thù hằn. Đừng đối xử với bản thân em như vậy nhé.
- Em cần tiền. Em cần đủ để làm một cuộc phẫu thuậtquan trọng.
- Em sao? Em làm sao?
- Không. Không phải cho em. Em cần. Anh đừng hỏi đượckhông?
Lặng lẽ em đứng dậy. Lặng lẽ tôi theo sau em. Cáidáng nhỏ lững thững, thẩn thơ. Tôi chẳng thể hiểu chuyện gì đang đến với em,cái thằng ăn mày đói rách này, không trộm cắp được thứ gì trên bàn tiệc kia, mặcdù gã vẫn hoài rình rập.
Nghỉ hè. Em về quê. Tôi vẫn ở cái xóm trọ đó. Vắngem, đúng là rất vắng. Không nhắn tin, gọi điện được cho em. Từ khi em về, tôi gọicho em duy nhất được một lần, hỏi em về đến nhà chưa, có mệtkhông? Em nói em đi tắm rồi sẽ gọi lại cho tôi. Ừ thì em có gọi lại và bảo tôiđừng gọi điện cho em nữa. Ừ thì tôi nghĩ chắc em về nhà, sợ bố mẹ nghĩ con gáicó người yêu. Bằng ấy thời gian sống cùng xóm trọ, tôi nghe em kể không nhiều vềgia đình, nhưng tôi biết em không muốn bố mẹ lo lắng cho em. Tôi hiểu. Nhưngtôi nhớ em. Tôi nhắn tin. Em không trả lời. Một lần. Tôi nghĩ em bận. Hai lần,tôi nghĩ em đang ngủ. Ba lần. Tôi bảo chắc máy em hết pin...Rồi nhiều lần. Tôikhông nhớ là mình đã nghĩ ra bao nhiêu lý do để tự mình giải thích cho việc emkhông nhắn tin lại. Tôi gọi điện. Thất vọng hay làm sao mà tim tôi như nghẹt thở.Có cảm giác bất an." thuê bao quý khách vừa gọi..." tôi cứ nghĩ là nhạcchờ của em, biết đâu về nhà nghịch ngợm lại cài thứ nhạc chờ quái quỷ này, tôithề là nếu em bắt máy, tôi sẽ mắng em và bảo em đổi ngay nhạc chờ đi. Nhưng nhiêulần rồi, tôi muốn đập tan cái điện thoại với cái giọng lạnh lung đáng ghét củacái tổng đài kia. Em không bắt máy. Tôi thấy rạo rực và toát mồ hôi mỗi lần cáiđiện thoại rung lên vì có tin nhắn hay cuộc gọi đến. Ấy mà chẳng có lần nào làem. Và những lần tiếp theo, tôi tuyệt vọng vì không liên lạc được với em. Tôicũng quên dần cái kiểu chờ mong tin nhắn hay cuộc gọi.
Thằng đàn ôngnày lần đầu tiên làm việc chểnh mảng, lần đầu tiên tôi chạy xe vượt đèn đỏ và bịgã giao thông tóm cổ, lần đầu tiên tôi biết bỏ ăn. Em tin không? Cái thằng màlúc nào cũng nhắc em không được bỏ cơm đấy. Giờ gã đó sẽ thế nào nhỉ? Người tagọi là há miệng mắc quai đó.
Tôi vẫn ra hồ ngồi những chiều một mình, trên chiếcdây xích em ngồi, nhìn về hướng em nhìn. Tôi lại hỏi em đã nhìn thấy gì lúc emngồi đây. Và bây giờ em thấy gì? Tôi thử, nhưng đôi chân khô cứng không đungđưa được như đôi chân em nhỏ. Tôi nhớ em. Một tháng hè sắp qua, tôi chờ mongcái ngày em sẽ xuống, mang thật nhiều quà, và tôi chờ đợi nụ cười của em. Chờ đợi.Tôi sẽ đi đón em. Sẽ xách đồ cho em. Em nhé. Nhưng, mùa đông rồi. Tôi không thấyem. Phòng trọ em vẫn im lìm. Hỏi bác chủ thì bác bảo em không thuê nữa. Từ lúcnào vậy? Em đã đến đây và chuyển đồ đi ư? Tôi biết làm gì để tìm em bé nhỏ giữathành phố? Tôi điên mất em ơi. Tôi nhớ lại, có lẽ em bị bệnh, phải phẫu thuậtchăng? Có lẽ em đang nằm viện. Rồi em sẽ về và thăm lại tôi. Tôi tự tìm kiếm vàxây dựng cho mình một cái sự chờ vô cớ, tự nguyện. Mùa đông đến thật. Mùa đônglần nữa lại đến, mới hôm nào, mùa đông tôi vẫn bên em. Tôi càng nhớ em. Vì emthích mùa đông, em luôn miệng nhắc tới mùa đông, gần như là tôi cũng đã bị mùađông của em ám ảnh, tôi gặp em lần đầu tiên cũng vào mùa đông. Rồi chợt nhận ra. Mấy nămrồi. Từ ngày gặp em, cho đến tận hôm nay. Tôi vẫn chưa kịp yêu thương em cho đủ.Một lần cũng không. Tôi khao khát muốn em biết được điều đó, rồi lại thấp thỏmlo em sẽ biết điều kì cục này mà rời xa hoặc chạy trốn khỏi tôi, thì tôi biếtlàm sao. Và giờ thì điều ấy đã xảy ra, tôi ước ao là em đã cảm nhận được điềugì đó. Để tôi có thể tự an ủi mình, và hi vọng lắm, em nhớ tôi là ai.
Một chiều đông có mưa. Một mình langthang quanh hồ. Liễu xếp hàng khô khốc. Em vẫn hay rủ tôi ra hồ mùa đông. Để làm gì em? Để ngắm cảnh liễu tànư? Hay để hít lấy một cơn gió lạnh? Tôi thấy cái bóng gầy, một sắc hồng củalen, một khăn voan mỏng, một đôi giày ấm, một đôi chân nhỏ đung đưa, một dâyxích đã tróc đi lớp sơn. Và. Tôi thấy trong ngực cuộn lên một thứ khó chịu, cứnhư bóp chặt lấy tim. Em. Đúng là em. Không phải mơ. Chắc chắn một điều làtôi đã đến bên em và trông thấy em cười. Nụ cười ấy. Có phần mệt mỏi nhưngkhông nhạt nhòa.
-Anhkhỏe không?
Đấy. Tôi bảo mà. Không mơđâu. Em đã ngồi đây như thể chờ tôi.
-Ừ.Em thế nào? Em đi đâu vậy? Sao mất tích? Anh ghét.
Em mỉm cười.
-Emghét. Em hỏi anh mà không trả lời. Em ổn.
Tôithề là tôi chỉ muốn túm em lại. Em đừng hòng mà đi đâu nữa.
-Anhnhớ em phải không?
-Anhghét em.
-Embiết. Em vẫn ổn. Còn anh?
-Anhổn. Em nói gì đi. Em có bị ốm không?
-Emkhỏe mà. Có vẻ như anh vẫn thế.
-Không.Anh già đi nhiều. May mà em không gầy đi. Anh lo.
-Emcó lên cân, anh không nhận ra ư?
-Emkhông bỏ cơm chứ?
-Emăn nhiều. Em không cho phép mình bỏ cơm. Em phải kiếm tiền.
-Emvẫn đi học chứ?
-Vâng.Một chút.
-Emlàm gì?
-Emmặc quần ngắn, áo hai dây.
-Emcười đi.
…Em mỉm cười. Không. Emnhếch mép thì đúng hơn.
-Khôngphải nụ cười như vậy. Em cười thế nào để tôi biết em nói đùa ấy.
-Emnói thật. Hè này em không về. Em chuyển về gần chợ cho gần. Được 1 tuần thì cóông thuê phòng cho em.
-Gìvậy? Em đi đi . Đi khỏi giấc mơ của tôi. Tôi muốn tỉnh lại. Thế là quá đủ rồi.
-Anhđâu có mơ. Anh không thấy mưa ướt tóc em à?
-Mặckệ em. Có lẽ anh bị chứng mộng du. Gần đây anh không được khỏe.
Tôi quay mặt bước đi. Cúithật sâu mặt xuống để cố tránh những hạt mưa có thật cứ hắt vào mặt mình. Mưathật. Không phải đâu em ơi. Tôi không nhìn em, tôi định sẽ bước đi một đoạn rồiquay lại, bóng em sẽ biến mất. Và đó chỉ là tưởng tượng hay ảo ảnh gì cũng được.Miễn không phải thật. Tôi không muốn nhìn thấy em lúc này.
Nhưng tôi nghe giọng nóiem phía sau.
-Emđã kiếm đủ tiền.
Tôi quay lại. Em vẫn đứngđó. Đúng là mưa làm ướt tóc em. Ướt môi em. Tôi không biết trên khóe mắt em lànước mắt hay nước mưa. Nhưng tôi không muốn đến gần em. Lần đầu tiên tôi khôngmuốn quệt đi giọt nước mắt của em. Tôi không tin. Còn lâu nhé. Nhìn cái mặt emvậy mà lừa được tôi sao?
-Khôngphải là đủ nhưng em sẽ dừng lại thôi. Em mệt rồi.
-Emnghĩ dễ dàng vậy sao? Vậy thời gian qua em ở ngay gần tôi và làm cái việc dơ bẩnđó à?
-Vâng.Em đứng đó và em thấy anh đi qua hằngngày.
Trời. Tôi muốn vỡ ra. Muốnmọi thứ biến mất. Kể cả em. À không, nhất là em. Em đi đi cùng với chiếc áo lenhồng và khăn voan cùng đôi giày ấm, cả những giọt nước mắt, à không, tôi nghĩ lànước mưa. Em đừng khóc. Tôi ghét.
Tôi đứng nhìn em như vậy. Em khóc thật sao?Tôi muốn ôm em bé nhỏ. Tôi òa khóc. Không phải vì đau xót, cũng không phải tứcgiận, mà thực sự là niềm vui sướng được gặp lại em. Tôi sẽ ôm em thật chặt thếnày này. Tôi sẽ không thả em ra. Tôi sẽ giữ em. Tôi sẽ yêu em. Che mưa và laulau nước mắt cho em. Đừng rời xa tôi nữa. Em nhỏ nhé.
Đó là lần đầu tiên vàcũng là lần cuối tôi ôm em. Tôi chưa kịp đặt lên đôi môi em, chưa kịp trao choem nụ hôn đầu tiên thì em đã mãi mãi rời xa tôi. Em đi thật. Tôi theo em đến bệnhviện. Cứ ngỡ em đi khám và làm phẫu thuật. Nhưng sau này tôi mới biết, lần đicùng em đến bệnh viện là em làm thủ tục hiến nội tạng. Một quả thận để cấy ghépcho một em bé suy thận. Em có mặc quần áo hai dây. Nhưng em không bán mình. Emlàm ở một quán bar tôi nơi tôi vẫn hay say xỉn. Em kiền tiền vì đúng là em cần tiền. Và đúng là em không còn thờigian. Dù vậy tôi thấy mình vô dụng vì đã không biết gì về em, về việc em đanglàm. Tôi không giúp gì được cho em. Một thằng đàn ông như tôi không làm em đượchạnh phúc. Em kiếm tiền không phải cho ca phẫu thuật của em, em không tranhgiành sự sống. Tôi ghét em ngốc nghếch như vậy. Tại sao em không làm như nhữnggì em nói? Em kiếm tiền như một cái máy với sức khỏe của em ư? Sao em chịu nổi?Tôi càng hận mình khi biết được số tiền đó em dành cho gia đình, em nghĩ đó làcái giá của em ư? Bù đắp được bao nhiêu khi em chọn cách ra đi như vậy? Em chỉsống được có vậy. Em chỉ kiếm được bằng đấy tiền. Và em ra đi. Vậy còn tình yêucủa anh? Bao giờ em trở lại và yêu tôi? Em biết tôi yêu em kia mà. Sao em khôngkiếm và để lại cho tôi chút yêu thương? Một gã yêu em phải làm sao bây giờ? Tôi vẫn chưa kịpnói “Tôi yêu e
m”.
Về Đầu Trang Go down
https://clup69.forumvi.com

Tôi yêu em!!!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
sún lạnh lùng

Super Modretator
Super Modretator
sún lạnh lùng

Posts : 31
Points : 76
Thanked : 5
Join date : 04/10/2012
Đến từ : Tuyên Quang Pro

Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi yêu em!!!   Tôi yêu em!!! EmptyThu Oct 04, 2012 6:16 pm

hay nhưng hơi gay..=))
Về Đầu Trang Go down

Tôi yêu em!!!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
[N]hạt [N]hòa

Admin
Admin
[N]hạt [N]hòa

Posts : 77
Points : 25226
Thanked : 10
Join date : 03/10/2012
Age : 31
Đến từ : Một nơi đầy nắng và gió
Châm ngôn sống : Sáng lập https://clup69.forumvi.com/

Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi yêu em!!!   Tôi yêu em!!! EmptyThu Oct 04, 2012 7:00 pm

Cứ dìm hàng là ăn đòn đấy
Về Đầu Trang Go down
https://clup69.forumvi.com

Tôi yêu em!!!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
_Black_AnGel_

New Member
New Member
_Black_AnGel_

Posts : 26
Points : 46
Thanked : 10
Join date : 04/10/2012
Age : 32
Đến từ : Hà Nội

Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi yêu em!!!   Tôi yêu em!!! EmptyThu Oct 04, 2012 8:41 pm

sún lạnh lùng đã viết:hay nhưng hơi gay..=))
@@~
Về Đầu Trang Go down

Tôi yêu em!!!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
vân ljzzj

New Member
New Member


Posts : 1
Points : 1
Thanked : 0
Join date : 04/10/2012

Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi yêu em!!!   Tôi yêu em!!! EmptyThu Oct 04, 2012 8:54 pm

@@ thế ak...hộ a cái
lol!
Về Đầu Trang Go down

Tôi yêu em!!!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
sún lạnh lùng

Super Modretator
Super Modretator
sún lạnh lùng

Posts : 31
Points : 76
Thanked : 5
Join date : 04/10/2012
Đến từ : Tuyên Quang Pro

Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi yêu em!!!   Tôi yêu em!!! EmptySat Oct 06, 2012 2:03 pm

a nào thế vân Tôi yêu em!!! 277638789
Về Đầu Trang Go down

Tôi yêu em!!!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Sponsored content





Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi yêu em!!!   Tôi yêu em!!! Empty

Về Đầu Trang Go down
 

Tôi yêu em!!!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Sinh viên Việt Hung » Cửa sổ tâm hồn » Nhật ký - Tâm sự-

 
 
Diễn đàn ... được phát triển bởi các thành viên. Admin: ...
Ban Quản trị không chịu trách nhiệm về nội dung thành viên đăng tải
Style by Loitraitim - Vb rip by HQTH team - FM rip by Việt K - c3zone
Vui lòng không xóa những dòng này khi sử dụng skin.
Powered by phpbb2 ® Version 2.0
Copyright ©2000 - 2010, Forumotion Ltd.